Day 4: Nỗi đau khi viết
Ngày thứ tư trong hành trình duy trì thói quen viết, chủ đề là “Hãy viết về nỗi đau khi bạn viết. Bạn đã từng sợ hãi thế nào khi phải viết? Nỗi sợ đó đến từ bạn hay đến từ những người khác?”
Nhắc đến nỗi đau thì tôi có nhiều nỗi đau lắm, giờ tôi còn chẳng thể nào mà nhớ hết nổi nữa. Mà đã là con người thì ai chẳng có vô vàn nỗi đau như ngay từ khi sinh ra đã phải chịu một cơn sang chấn sinh nở rồi đến những lần ngã đau đớn khi tập đi, tập lái xe đạp; nỗi đau khi mà bị người khác phản bội, vu oan hay hiểu lầm…
Nhưng nhắc đến nỗi đau trong khi viết thì lại là một nỗi đau hoàn toàn khác, nỗi đau ấy là nỗi đau tinh thần chứ không phải nỗi đau thể chất nữa.
Tuy nhiên thì tôi không nghĩ tôi có nhiều nỗi đau khi viết cho lắm, vì từ nhỏ tôi vốn yêu thích việc đọc và viết lách, tôi có thể viết rất nhiều bài văn dài thật dài và nộp cho cô giáo sau đó thì hầu hết tôi đều cảm thấy mãn nguyện vì chúng đạt được điểm cao.
Thật ra là tôi khá thích viết, mặc dù khi trưởng thành việc viết đã không còn được duy trì và vốn từ cũng rơi rụng đâu mất tiêu khiến đôi khi tôi không diễn đạt được hết cảm xúc và suy nghĩ của mình qua từng câu chữ.
Trước đây tôi thường chỉ viết cho riêng mình và cũng không thích chia sẻ trên mạng xã hội hay trang blog nào, tôi thích những khoảng thời gian viết - chỉ để cho riêng mình.
Nhưng ba năm trước tôi đã bắt đầu công việc trị liệu tâm lý, đó là lý do lớn nhất tôi bắt đầu viết mà không chỉ dành cho riêng mình nữa. Và đến lúc tôi lại cảm thấy hình như mình có một vài nỗi đau tinh thần nào đó về việc viết để chia sẻ với những người khác. Như là tôi nghĩ mình cần đọc thêm nhiều sách đa thể loại cũng để tôi có thêm nhiều từ vựng diễn đạt khi viết, cách hành văn cũng cần có hệ thống rõ ràng và mạch lạc hơn, mang tính thuyết phục bằng những dẫn chứng khoa học cụ thể chứ không chỉ là viết về một nội dung nào đó dưới góc nhìn của riêng mình nữa. Tôi hiểu rằng mình cần đọc nhiều tài liệu chuyên ngành và các tài liệu nghiên cứu hơn để các bài viết của tôi tuy với hình thức chia sẻ trải nghiệm cá nhân nhưng cũng đầy đủ những luận điểm và luận cứ có tính thuyết phục cao.
Một nỗi đau khác nữa mà tôi cũng cảm thấy mình đang dần dám đối diện là tôi đã dám chia sẻ những trải nghiệm thật hay cả những thất bại đau thương của mình trên mạng xã hội mà không còn nhiều sợ hãi về việc người khác đánh giá mình ra sao. Thế giới sẽ luôn có hai kiểu người là thích mình và gét mình, thế nên khi đã chấp nhận bước chân vào con đường trở thành nhà trị liệu tâm lý, tôi cũng dần hiểu rằng những trải nghiệm của mình được chia sẻ chân thật cùng những liệu pháp chữa lành được đưa ra một cách cụ thể sẽ giúp cho những ai đó nhận ra được bản thân họ đang không ổn định về tâm lý và nếu tôi đã từng vượt qua được thì chắc chắn họ cũng sẽ vượt qua được thôi.
Phàm đã làm người thì ai mà chẳng có những nỗi đau về tinh thần nhưng dám dối diện với chúng và tìm cách chữa lành chúng, ngay cả nỗi đau khi viết lách - dù cho riêng mình hay viết để chia sẻ với người khác, đó là một quá trình hoàn thiện chính mình, để mình có thể trở nên lành lặn và hoàn hảo hơn mỗi ngày!
#day4 #200chude #owd #luyenvietmoingay #lieuphapdocsach #lieuphapvanhoc