Day 5: Viết ngắn & viết dài

Gần đây tôi có đọc được một câu với nội dung đại ý là: “Người có khả năng thức dậy trước bình minh suốt 360 ngày một năm chắc chăn có thể làm cho gia đình mình trở nên sung túc” trích sách “Những kẻ xuất chúng”, tác giả Malcolm Gladwell.

Tác giả viết về nền nông nghiệp lúa nước ở một số các nước Đông Nam Á đã tạo nên một di sản văn hóa khiến trẻ em các nước Đông Nam Á giỏi Toán hơn các nước châu Âu. Vì ngay từ nhỏ những người nông dân những vùng này đã quan niệm rằng “chỉ cần thức dậy trước bình minh trong 360 ngày một năm để gieo trồng thì chắc chắc sẽ gặt hái được những mùa màng bội thu”.

Tôi cũng sinh ra trong một gia đình nông thôn nên cũng hiểu được việc cha mẹ phải thức dậy sớm làm lụng trên những cánh đồng là như thế nào, có thể không giàu có nhưng chắc chắc là mùa nào gia đình tôi cũng có đủ gạo để ăn (và thường thì không ăn hết nên sẽ đem đi bán).

Tôi thường được những người xung quanh nghĩ rằng tôi thông minh hay có phần may mắn trong cuộc sống vì có một vài thành tựu cá nhân, ví như là đi học thì rất hay được học bổng nên cả quá trình học tập của tôi cho đến giờ cũng tốn khá ít tiền bạc.

Nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy mình là một người thông minh cả - theo đúng nghĩa đen.Lớp một tôi học bảng chữ cái rất chậm, học trong cả tuần mà không phân biệt nổi chữ p và chữ q, khiến bố đứa bạn thân nổi cáu vì chẳng hiểu sao tôi không nhớ nổi bảng chữ cái. Các môn như Toán hay Vật lý cũng thế, các bạn tôi có thể chỉ mất một tiếng để giải bài tập còn tôi có thể mất đến vài tiếng thậm chí đến cả vài ngày mới hiểu nổi được bài tập đó. Tôi tốt nghiệp khoa sư phạm Vật lý và đã từng là giáo viên Vật lý, nhưng thực tình thì tôi chưa từng đủ thông minh để có thể giỏi những môn tự nhiên cả. Thứ tôi có duy nhất là sự cần mẫn và chăm chỉ, được thừa hưởng từ di sản văn hóa lúa nước - bởi cha mẹ tôi.

Tôi nghĩ rằng chỉ cần mình chăm chỉ và cần mẫn thì sẽ đi đến đích thôi, nên suốt những năm tháng đi học, tuy không phải là học sinh nổi bật nhưng tôi vẫn luôn đạt được những thành quả của riêng mình - chỉ đơn giản là tôi luôn quan niệm “nếu đã quyết định làm một điều gì đó thì phải đi cho đến cùng”.

Hết đại học tôi không còn thói quen đọc sách văn học và viết lách nữa, có lẽ tôi đã quên mất việc ngay cả những kỹ năng mình đã từng cảm thấy tự tin cũng sẽ bị thui chột khi mình không duy trì đều đặn. Sự cần mẫn năm xưa đã không còn được duy trì nữa - kỹ năng viết của tôi cũng rơi rụng gần như hết.

Gần đây mỗi ngày cảm thấy bị sao nhãng tôi luôn nhắc nhở mình “Người có khả năng thức dậy trước bình minh suốt 360 ngày một năm chắc chăn có thể làm cho gia đình mình trở nên sung túc” với mục đích giúp tôi tập trung vào những điều quan trọng nhất trong cuộc sống cũng như quay trở lại và duy trì những thói quen tích cực như đi bộ, đọc sách, viết nhật ký và viết lách.

Mọi thành quả chỉ đơn giản là kết quả của chuỗi những thói quen tích cực được duy trì đều đặn mỗi ngày!

#day5 #200chude #vietmoingay #lieuphapvanhoc

Subscribe for daily recipes. No spam, just food.